Tôi đã cho qua việc xin phép không đi đón con để xem World Cup nhưng liền tù tì mấy ngày bỏ mặc vợ con từ chiều đến đêm để “ngoại tình” với bóng đá thì không chấp nhận được. Vì vậy, tôi đã nảy ra một kế sách nhằm vắt kiệt sức lão chồng trước khi loạt trận đêm muộn khởi tranh. Trong bữa cơm trước khi trận 20h00 diễn ra, tôi đều ngon ngọt chuẩn bị nhiều món nhậu và không thể thiếu chất xúc tác là bia.
Như bao gia đình khác, chủ đề trên mâm cơm không gì khác ngoài World Cup. Tôi đã đánh vào lòng kiêu hãnh của các lão đàn ông đó là sự hiểu biết về bóng đá. Tôi biết các anh luôn thích những đội bóng mạnh, những cầu thủ ngôi sao, vì thế tôi đã lên tiếng xem thường các đội “cửa trên”. Như bị chạm vào lòng tự ái, máu cá độ nổi lên và thế là anh sập bẫy. Tôi đồng ý cho anh chọn đội mạnh nhưng với điều kiện phải chấp tỷ số. Tôi cũng là người yêu cầu mức chấp từ 2 đến 3 quả với lý do, anh là đàn ông lại chọn đội mạnh hơn, chấp như thế vẫn là ít.
Sẵn tý men trong người cùng tính sĩ diện, chồng tôi chốt kèo: “Chấp thì chấp, cùng lắm là mất tháng lương chứ gì”. Trận đấu bắt đầu, tôi cũng hồi hộp dõi theo từng bước chạy của các cầu thủ. Anh thì khỏi nói, hò hét, tiếc nuối và không quên phân tích, giải thích những tình huống trên sân cho tôi. Và rồi, các trận đều kết thúc theo một kịch bản là chiến thắng dành cho tôi. Lần lượt các đội mạnh hơn như Croatia, Uruguay đều không thắng, thậm chí Đức còn thua cả Nhật.