Và rồi ngày chồng tôi về nước cũng đến. Tôi như vỡ òa trong sung sướng nhưng chút tự trọng ít ỏi còn sót lại thôi thúc tôi phải tự thú với chồng. Tôi không giấu diếm việc đã qua lại với tận 2 người đàn ông khác. Tuy nhiên, trái với dự đoán của tôi, chồng không thể tức giận. Ngược lại anh còn cảm thông cho những khó khăn mà tôi phải trải qua trong thời gian vắng chồng, anh còn cảm ơn tôi đã nuôi con khỏe mạnh.
Tôi như trút bỏ được nỗi lo ngàn cân trong lòng. Tôi thầm cảm ơn số phận đã quá ưu ái mà dành tặng tôi một người chồng trên cả tuyệt vời như vậy. Cuộc sống lại tiếp diễn, với lưng vốn có được, chồng tôi mở một cửa hàng nhỏ, còn tôi đi làm công nhân may.
Thế nhưng, môi trường này đã khiến tôi sa ngã thêm một lần nữa. Tôi đã phải lòng anh trưởng phòng. Những quan tâm đặc biệt anh dành cho tôi khác hẳn sự lạnh nhạt của chồng. Lúc đó tôi nghĩ rằng chồng chỉ giả vờ tha thứ để giữ gìn hạnh phúc gia đình còn trong thâm tâm vẫn rất hận người vợ phụ bạc. Chính suy nghĩ sai lầm đó đã khiến tôi dễ dàng xiêu lòng trước mật ngọt của anh sếp.
Giờ đây, tôi đang loay hoay trong chính thứ tình cảm rắc rối của mình. Tất nhiên tôi không đủ lý trí để thoát khỏi mối tình sai trái này, càng không đủ dũng cảm để thú nhận với chồng. Tôi cứ sống trong nỗi dằn vặt, hoang mang và đang mất đi phương hướng.